
Thời gian lại trôi, mùa mới lại đến,
Lá vàng rụng xuống, trời thu u ám.
Nỗi nhớ quê hương, trong lòng buốt lạnh,
Mỗi độ xuân về, lòng lại rộn ràng.
Cuộc sống nơi đây, bận rộn xô bồ,
Kỷ niệm quê hương, vẫn mãi trong tôi.
Dẫu có xa xôi, hướng về nơi ấy,
Mỗi mùa xuân sang, lòng thêm xao xuyến.
Ở nơi đất khách, xa cách người thân,
Chỉ có tiếng gọi, nỗi lòng chênh chao.
Mỗi mùa xuân về, hồn tôi tĩnh lặng,
Chúa là mùa xuân, bình an trong tôi.
Tình Ngài bao la, không sao đếm được
Giữa những thử thách, Ngài luôn ở gần.
Cô đơn ghé thăm, Ngài là ánh sáng,
Chứa chan yêu thương, nâng đỡ từng bước.
Xuân đến rồi đi, như làn mây bay,
Nhưng tình yêu Chúa, vĩnh cửu muôn đời.
Dòng máu đã đổ, vì tội lỗi tôi,
Mùa xuân cứu rỗi, chạm đến tâm hồn.
Khi tiếng xuân giục, lòng người hân hoan,
Mai và đào nở, khoe sắc tươi tắn.
Nhưng đâu chỉ thế, tình Chúa thực tại,
Giữa bão tố đời, Ngài làm ánh dương.
Mùa xuân đổi mới, áo mới xinh tươi,
Cầu bình an đến, chúc phúc cho nhau.
Dù xa quê hương, lòng vẫn đầy ắp,
Mùa xuân trong Chúa, phước hạnh tràn trề.
Mỗi bước đi trên con đường gian khó,
Tôi nắm tay Ngài dẫn dắt từng ngày.
Mùa xuân không chỉ là khoảnh khắc trôi,
Mà là hạnh phúc, sống trong tình Ngài.
Khi ánh sáng xuân, tỏa khắp muôn nơi,
Tôi biết rằng Ngài, nguồn sống dồi dào.
Trong Chúa tôi thấy, mùa xuân bất tận,
Tình yêu vĩnh cửu, chảy mãi trong tôi.
Xuân không chỉ ở, nơi chốn tạm bợ,
Mà là vĩnh hằng, trong lòng thắm thiết
Vũ – Loan
HT High Point, N Carolina